"Vương giả sẽ đến đây theo ánh sáng chói lọi như mặt trời,"
"Xóa bỏ vòng gai được đan từ Tường Vi cho mọi người."
Thuở xưa trụ thần giáng xuống từ trên trời cao, chôn vùi đồng cỏ rừng cây dưới dòng chảy của cát.
Mặt trời vàng rực lặn rồi lại mọc, khoác một chiếc áo chết chóc lộng lẫy lên biển cát.
Sau đó, cơn gió độc của thời gian đã quấy nhiễu giấc ngủ của kẻ tiêu vong, dẫn dến vọng tưởng hoài cổ.
Trong những năm tháng đáng nguyền rủa đó, rất nhiều thành bang đã phát triển mạnh mẽ trên ốc đảo màu mỡ.
Theo lý tưởng của Thần Vương, các tư tế cai quản vùng đất một cách công bằng, gieo rắc sự giàu có đi khắp muôn phương.
Khi xưa, hiền vương người phàm và thần quang tự mình tiếp nhận thánh dụ, họ chính là chủ nhân của mặt đất.
Nhưng đến nay, nhiều quý tộc đại diện cai trị trong ốc đảo đã trở thành chiếc bóng của thần.
"Vương khí và thần trượng trải rộng khắp mặt đất giống như những cây táo,"
"Dưới bóng râm, các thần dân có thể mưu sinh và phát triển."
Rất lâu về sau, những quyết định hoang đường cùng sự cuồng vọng như ảo ảnh được truyền xuống,
Lợi dụng những kỳ vọng tốt đẹp làm mồi nhử để đưa thần dân đến kết cục đau khổ.